Liên Mạng Việt San

[ Trang Liên Mạng]

[ Thời Sự VN ]

[ Bình Luận ]

[ Văn Học và Lịch Sử­]

[ Vườn Thơ ]

[ Radio/TV Online ]

Bài Đã Đăng

Trang Bài Cũ

Mục Thư Cũ

Chinh t hức thành lập ngày28/12/2005 Copy Right by Nhất Thanh

Mọi bài vỡ xin đóng góp và gửi vể Liên Mạng Việt San lienmang_vietsan@yahoo.com 

 

Hãy Đừng Để Lịch Sử Lặp Lại Một Lần Nữa - Trọng Tín (Tokyo)

Bài Viết Đăng Nhập vào: Thursday, November 23, 2006

<< Trở Lại Trang Đầu

Sau hội nghị APEC và sự kiện Việt Nam được gia nhập WTO, nhiều tư tưởng, nhiều nhận định đã được đưa lên các phương tiện thông tin đại chúng để bày tỏ quan điểm. Lạc quan có, băn khoăn có, lo lắng có và chán nản cũng có. Đa số các phân tích và nhận định tình hình đều cho rằng tổng thống George W. Bush đã bị chính quyền Việt Gian Cộng Sản Hà nội lừa bịp, hoặc nếu không thì những hành động và thái độ đối xử của chính quyền Bush với Việt Gian Cộng Sản (VGCS) có thể xem là ông Bush đang thả mồi câu Việt Gian Cộng Sản vào cái bẫy “thị trường tự do”.

Còn nhớ rằng, trước khi lên đường sang Việt Nam ông Bush đã tỏ ra thất vọng vì Việt Nam không được thông qua PNTR (Permanent Normal Trading Relations) và để có một món quà cho Hà nội ông ta đã cho rút tên chính quyền VGCS ra khỏi danh sách CPC (countries of particular concerns). Đa số các ý kiến cho rằng ông Bush đã bị VGCS lừa ngoạn mục và một số ý kiến khác cho rằng ông Bush đang muốn ve vãn VGCS để đưa đám lãnh đạo “lớp 3 trường làng” này vào tròng bởi sân chơi WTO sẽ thực sự là sức ép để đám VGCS sẽ buộc phải tự thay đổi chính họ và Việt Nam qua đó sẽ có một thể chế dân chủ qua phương pháp cải tạo kinh tế sẽ dẫn đến thay đổi về chính trị.

Những ý kiến lạc quan (đa số là từ nhóm thân cộng) đã cho rằng WTO và luồng gió mới về đầu tư của các nhà tư bản Hoa Kỳ sẽ cải thiện tình hình kinh tế của chính quyền VGCS và giúp những tên lãnh chúa “lớp 3 trường làng” này có thêm thời gian tồn tại nữa. Những ý kiến bi quan và chán nản thì lại thuộc về những người đang đấu tranh dân chủ hoặc ít ra cũng là những người đang ủng hộ cho Việt Nam được có một nền tự do dân chủ.. Có thể thấy cả 2 quan điểm này đều có một điểm trung đó là người Mỹ đang giúp Việt Nam hoặc nếu không cũng là bắt đầu quan tâm và chú trọng đến Việt Nam.

Để lý giải những hành vi của ông Bush và nội các Hoa Kỳ hiện tại, nhiều người đã cho rằng chính quyền Bush vì lo sợ sự bành trướng và lớn mạnh của Trung Cộng nên đã dùng Việt Nam để làm lá chắn để chặn lại những ý đồ ngông cuồng rồ rại của đám lãnh đạo Trung Cộng. Nếu phân tích một cách khách quan và nhìn vào bàn cờ thế giới thi có thể thấy thực sự thì không chỉ đơn giản như vậy. Hãy nhìn vào suốt chiều dài lịch sử và tình hình thực tế ở Việt Nam thì sẽ thấy:

- Việt Nam thật sự là một quốc gia có tiềm năng trong lịch sử? Không trong lịch sử Việt Nam chưa bao giờ được xem là một nước lớn.

- Hiện tại Việt Nam có những lợi thế tiềm năng gì cho sự phát triển? Yếu, nếu không muốn nói là rất yếu. Lao động ở trình độ thấp, tài nguyên khoáng sản không nhiều, tiềm năng thị trường vừa phải, có lẽ mỗi một điều là lợi thế duy nhất của Việt Nam hiện nay là “giá nhân công rẻ”.

- Sức mạnh quân sự của Việt Nam hiện nay có đủ cầm cự được Trung Cộng? Nếu phải nói một từ gì để điễn tả được khả năng của quân đội CS (cộng sản) thì chỉ có thể nói được bằng một từ đó là “thảm hại”.

Vậy Việt Nam sẽ là đối tác chiến lược (hoặc là quan trọng) của Hoa Kỳ được chăng?

Lịch sử Việt Nam đã có những trang sử thật hết sức đau buồn rằng thay vì dân tộc Việt Nam có thể tự định đoạt số phận của mình thì người Việt Nam lại lao vào bắn giết để các nước lớn dùng kết quả đó làm thứ để trao đổi nhũng vấn đề lớn của họ. Có thể ví Việt Nam lúc ấy cũng không khác gì một cô gái được bày trong lồng kính vậy.

Tại sao số phận của một dân tộc anh hùng lại chớ trêu như vậy? Là bởi vì những kẻ như Hồ Chí Minh đã cam tâm bán cả dân tộc cho ngoại bang trong khi chính quyền Sài Gòn cũng không hoàn toàn tự lực được để chống lại được Việt Cộng và cũng phải phụ thuộc vào người Mỹ. Vì vậy, có cái gì vay mà không phải trả? có cái gì được mà không phải mất? không tự chủ được thì đương nhiên sẽ mất độc lập. Số phận của dân tộc Việt Nam sở dĩ như ngày nay cũng chính là bởi người Việt đã không có ý thức tự cường dân tộc.

Tại sao chính quyền Hoa Kỳ của ông Bush lại chú ý đến Việt Nam và tìm cách ve vãn đám VGCS?

- Nhìn bối cảnh chính trị thế giới có thể thấy Trung Cộng sau khi là tác nhân làm sụp đổ hệ thống xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu thì đã dần lớn mạnh và hiện nay đã không hề che dấu ý đồ phân chia lại quyền lực thế giới với Hoa Kỳ. Vì vậy, đương nhiên Hoa Kỳ phải lo ngại về ý đồ ngông cuồng này. Muốn hãm Trung Cộng không thể “nhốt vào cũi” con “bò điên” này được mà chỉ có thể đưa ra một con “cọp” để làm cho nó sợ. Việt Nam là con ”cọp” đó ư? Không, trăm lần không, ngàn lần không và người Mỹ chắc chắn là không ngu gì mà đi huấn luyện con “dê” để trở thành con “cọp” cả. Con cọp duy nhất ở Châu Á này để có thể làm cho con “bò điên” Trung Cộng phải lo sợ đó là ... Nhật Bản. Lịch sử đã nhìn thấy quân đội Nhật thế nào? Và cũng có thể nhìn thấy Nhật là một nước ở vị trí nào trên thế giới. Tuy nhiên, con “cọp” này cần phải thả ra khỏi chuồng và phải có một thời gian mài lại “nanh vuốt”. Trong khoảng thời gian đó không nhẽ để cho con “bò điên” lao đi phá phách?

- Để mở chuồng cọp người Mỹ đã tạo ra vụ thử bom nguyên tử rồi tên lửa tâm trung của Bắc Hàn. Một nước bị đe dọa về an ninh đương nhiên phải tự bảo vệ mình đó là quyền tự vệ chính đáng và thế là con “cọp” đã xổng chuồng... Phần còn lại của người Mỹ phải làm nôt đó là mua thời gian cho con “cọp” có thời gian giũa nanh vuốt và thế là con “dê tế thần” thích hợp nhất là ..... Việt Nam. Trung Cộng đã chuẩn bị tiến vào Bắc Việt với cái gọi là “2 hành lang, một vành đai kinh tế” trong khi người Mỹ lại một lần nữa muốn dựng lại vở kịch “hòn ngọc Viễn Đông”. Liệu sau khoảng thời gian người Nhật đã chuẩn bị xong lực lượng, Trung Cộng rụt vòi lại thì người Mỹ lại rút chân ra khỏi Việt Nam khi sứ mạng của họ đã chấm dứt, và Việt Nam một lần nữa lại rơi vào vòng xoáy nô dịch của Trung Cộng?

Giải pháp nào cho Việt Nam?

Bất kỳ nhà chính trị nào cũng phải hành động dựa trên lý trí và biết hy sinh tình cảm, ông Bush nếu có yêu quý người dân Việt Nam và có ghét cay ghét đắng chế độ Cộng Sản thì cũng không thể nhắm mắt mà ủng hộ các nhà dân chủ yếu đuối được. Không cần phải là một người có nhãn quan chính trị cũng thấy được rằng VGCS quá mạnh so với các nhà đấu tranh dân chủ. Vì vậy, con “dê tế thần” phải là DCSVN (Đảng Cộng Sản Việt Nam) chứ không thể là các nhà đấu tranh dân chủ.. Hoa Kỳ không làm mọi việc để chống cộng sản mà Hoa Kỳ làm mọi việc để vị trí “ông chủ thế giới” của mình không bị đe dọa. Vì vậy, những ai có tấm lòng đấu tranh cho dân tộc phải ý thức được rằng sự trông chờ can thiệp của Quốc tế để Việt Nam có dân chủ là “phương trình không bao giờ có nghiệm”.

Hiện nay, với phương pháp đấu tranh “ôn hòa bất bạo động” những người đấu tranh dân chủ trong nước đang đi theo con đường truyền tiếng nói bất đồng chính kiến ra thế giới để hy vọng các tổ chức lương tri lên tiếng ủng hộ, và qua đó lên án rồi gây sức ép để Việt Nam có một thể chế dân chủ. Thử hỏi rằng nếu Hồ Chí Minh không bán dân tộc Việt Nam cho Nga Cộng thì Việt Nam có vũ khí để chiến đấu với người Pháp không? Nếu chiến tranh ở Việt Nam không phải làm cho Trung Cộng có thể chồm hỗm ở Liên Hợp Quốc thì Trung Cộng có đưa quân sang giúp trân Điện Biên Phủ không?

Không có ai hiểu mình bằng chính mình, không có ai yêu mình bằng chính mình và cũng không có ai làm cho mình sung sướng được ngoài chính mình. Người Việt Nam phải ý thức một cách hết sức nghiêm túc về tính tự cường của dân tộc và trong mỗi cá nhân. Cụ Phan Bội Châu đã phải thốt lên cay đắng “Vọng ngoại, tắc tử”. Các nhà đấu tranh cho dân chủ và những người dân nước Việt hãy thức tỉnh, đừng có ảo vọng vào những tương lai bấp bênh nữa.

Vận mệnh đất nước Việt Nam đang trong một thời kỳ hết sức nguy kịch, tuy nhiên cũng là hết sức thuận lợi. Người Mỹ sẽ đầu tư vào Việt Nam để Việt Nam sẽ có sức cầm cự với Trung Cộng nếu như chúng ta biết biến cơ hội này để nhanh chóng và ngấm ngầm siết chặt đội ngũ, kiện toàn tổ chức để lật đổ Đảng Cộng Sản Việt Gian và bắt tay vào xây dựng đất nước thì đó sẽ là một cơ hội bằng vàng cho Việt Nam. Ngược lại, chúng ta ỷ lại chờ đợi sự thương sót của cộng đồng Quốc Tế Việt Nam sẽ lại rơi vào tay Trung Cộng một lần nữa. Dừng tự lừa dối mình nữa, mỗi người hãy suy nghĩ là cố gằng làm một việc gì đó cho cuộc đấu tranh.

Trọng Tín - Kyoto

posted by Lien Mang Viet San @ 11/23/2006 01:36:00 AM  

<< Trở Lại Trang Đầu

 

Liên Kết

BLOGGER

 

Bạn là người thứ  

Ghé Thăm LMVS