Liên Mạng Việt San

[ Trang Liên Mạng]

[ Thời Sự VN ]

[ Bình Luận ]

[ Văn Học và Lịch Sử­]

[ Vườn Thơ ]

[ Radio/TV Online ]

Bài Đã Đăng

Trang Bài Cũ

Mục Thư Cũ

Chinh t hức thành lập ngày28/12/2005 Copy Right by Nhất Thanh

Mọi bài vỡ xin đóng góp và gửi vể Liên Mạng Việt San lienmang_vietsan@yahoo.com 

 

Phong Trào Dân Chủ: Nên Mừng Hay Nên Lo??

Bài Viết Đăng Nhập vào: Friday, October 06, 2006

<< Trở Lại Trang Đầu

Đào Minh Tri
Tâm Thức Việt Nam


Trước sự xuất hiện ồn ào của các cá nhân, tổ chức, đảng phái những lúc gần đây ở trong nước, đã tạo nên một hiện tượng sôi động ở môi trường hải ngoại, những hiện tượng nổi đình, nổi đám này ở trong nước đã được những người hoạt động chính trị ở hải ngoại gọi chung là "phong trào dân chủ quốc nội" để rồi từ đó đã có những nhận định được đưa ra bởi chính những người này cùng với kết luận rằng:

đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) đang ở thế suy yếu nhất, đây chính là thời điểm thuận lợi nhất để cho các tổ chức, đảng phái, "xuất hiện công khai" tại Việt Nam, hình thành một liên minh để chống lại CSVN. Trong khi đó thì đại đa số quần chúng Việt Nam vẫn chưa có được một phương tiện tìm hiểu tối thiểu nào về sự xuất hiện của các cá nhân và những tổ chức nêu trên, và họ cũng chưa có nhận thức được rằng tình hình chính trị Việt Nam đang xoay chiều theo mục tiêu diễn biến hòa bình do chính phủ Mỹ chủ trương, với kết quả là CSVN đã chấp nhận đầu hàng Mỹ và đang tìm đường thoát xác để tiếp tục nắm lấy quyền lực.

Những nhận định chủ quan của các nhà chính trị hải ngoại được dựa vào ba yếu tố sau đây:

Thứ nhất: đảng CSVN đang ở vào giai đoạn phân hóa trầm trọng, từ trung ương đến địa phương, với các cuộc đấu đá để tranh dành quyền lực lẫn nhau. Bằng chứng cho các việc này là những vụ án tham nhũng lớn lao đã được khui ra để hạ bệ phe đối phương. Ở thượng tầng lãnh đạo thì chia ra hai phe, một bên chủ trương thân Mỹ và các quốc gia Tây phương, phe còn lại với chủ trương cực đoan giáo điều rập khuôn mẫu Trung Quốc.

Thứ hai: CSVN đang bị áp lực nặng nề của quốc tế do bởi các cuộc đàn áp tự do tôn giáo, các vi phạm về nhân quyền đang bị thế giới lên án.

Thứ ba: Sự xuất hiện công khai của các cá nhân bất đồng quan điểm với chính quyền CSVN, các tổ chức, đảng phái có chủ trương đấu tranh cho mục tiêu dân chủ tại quốc nội.

Qua ba yếu tố trên, các chính trị gia hải ngoại đã đưa đến kết luận là CSVN đang phải đối đầu với các áp lực dồn dập đến từ mọi phía, và đang ở vào thế suy yếu nhất, có thể dẫn đến sự sụp đổ của chế độ. Thực tế của vấn đề này ra sao? Cục diện Việt Nam có thực sự đáng lạc quan như những gì mà quần chúng đã được nghe các vị này đi khắp nơi để thuyết trình, cũng như đã loan truyền trên các phương tiện truyền thông hay không? Muốn vậy, hãy thử so sánh tình hình Việt Nam trong bối cảnh hiện tại, và Việt Nam ở vào thập niên 80, để có thể đi đến một kết luận chính xác hơn về sự mạnh yếu của chế độ CSVN hiện nay như thế nào, đồng thời cũng để so sánh về tương quan lực lượng giữa đôi các lực lượng đấu tranh và CSVN. Trước hết, nói về sự phân hóa trầm trọng của CSVN từ thượng tầng lãnh đạo, đây là sự thật không thể nào phủ nhận. Nhưng đây cũng chính là đặc tính bất di bất dịch của bất cứ chế độ cộng sản nào, từ Âu sang Á. Các cuộc thanh trừng, hạ bệ lẫn nhau của các lãnh tụ cộng sản Liên Xô trong quá khứ, các âm mưu sát hại đồng chí mình để giữ vững quyền lực độc tôn của Mao Trạch Đông, lãnh tụ đảng cộng sản Trung Quốc, đã là những hậu quả tất yếu của các chế độ độc tài đảng trị CSVN cũng không tránh khỏi cái vòng hệ lụy này, từ Hồ Chí Minh cho đến các lãnh tụ sau này.

Điển hình nhất là việc Hồ Chí Minh đã cho tay em ám sát Lâm Đức Thụ, một thủ túc đắc lực cũng là một cố vấn cho Hồ Chí Minh khi ông này còn bôn tẩu ở Trung Hoa, với một lý do rất đơn giản là vì Hồ Chí Minh sợ Lâm Đức Thụ tranh quyền với mình, chỉ vì Lâm Đức Thụ biết quá rõ về con người thật của Hồ Chí Minh. Đến đầu thập niên 70 sau khi Hồ Chí Minh chết, thì Lê Duẫn đã liên kết với Lê Đức Thọ để thao túng đảng cộng sản, triệt hạ những người có tư tưởng xét lại, đưa đến kết quả là có hàng loạt các đảng viên ngồi tù do bởi chính các đồng chí của mình ký quyết định. Sau này là hiện tượng Đỗ Mười và Lê Đức Anh, hai nhân vật bảo thủ, giáo điều cũng đã liên kết với nhau để bảo vệ ngôi vị của mình và kiểm soát hệ thống guồng máy đảng, dẫn đến vụ án tổng cục 2 đã có lần khiến dư luận hồ hỡi tưởng rằng CSVN sẽ sụp đổ qua cuộc tranh quyền khốc liệt này. Tóm lạị thì việc phân hóa trong các chế độ cộng sản là việc tất yếu của guồng máy độc tài, ở bất cứ thời điểm nào, chế độ cộng sản còn tồn tại sự phân hóa vẫn còn tiếp diễn. Nhưng sự phân hóa trên thượng tầng CSVN không có nghĩa là chế độ này đang suy yếu để có thể dẫn đến sụp đổ, các lãnh tụ CSVN vì quyền lợi cá nhân dẫn đến các cuộc thanh trừng hạ bệ nhau, gây phân hóa nội bộ, nhưng họ cũng có thừa khôn ngoan để cũng cố và bảo vệ đảng, vì chỉ có đảng mới đem lại đặc quyền đặc lợi cho họ, mất đảng là mất tất cả. Xem ra yếu tố gọi là suy yếu do phân hóa của CSVN không lấy gì làm sáng sủa cho lắm.

Cái gọi là áp lực quốc tế đang đè nặng lên chế độ CSVN hiện nay, thực ra cũng chỉ là các nghị quyết về nhân quyền, về vấn đề tự do tôn giáo, mang nặng tính biểu kiến, do nghị viện Âu Châu và chính phủ Mỹ ban hành để buộc CSVN phải tôn trọng về nhân quyền, tôn trọng tự do tôn giáo, mà chế độ này đang vi phạm trắng trợn. Nhưng ở một mặt khác thì chính phủ Mỹ vẫn xem Việt Nam là một đối tác kinh tế, và đang xem lại quy chế mậu dịch bình thường vĩnh viễn (PNTR) dành cho Việt Nam, cũng như đang có khuynh hướng giúp đỡ Việt Nam vào tổ chức mậu dịch thế giới (WTO). Bên cạnh đó thì các nhà tư bản Mỹ và phương Tây vẫn tiếp tục đổ tiền vào Việt Nam cho mục đích đầu tư sinh lợi. Nếu so sánh thời điểm hiện nay của Việt Nam với thời điểm thập niên 80 thì rõ ràng CSVN đang ở vào thế mạnh hơn lúc nào hết. Vào năm 1979, sau khi CSVN xua quân xâm chiếm Kampuchia đã tạo nên một gánh nặng khổng lồ cho Việt Nam, qua các kinh phí về quân sự để duy trì đạo quân chiếm đóng lên đến gần 200.000 ngàn người. Ngay sau đó, CSVN lại phải lao đầu vào một cuộc chiến tranh biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc, gây thiệt hại về nhân mạng và vật chất khủng khiếp cho cả hai phía. Bên cạnh đó, thì hậu quả cuộc xâm lăng Kampuchia đưa đến việc chính phủ Mỹ ban hành lệnh cấm vận Việt Nam, cùng với các cô lập về ngoại giao và kinh tế của thế giới đã khiến cho nền kinh tế Xã Hội Chủ Nghĩa của Việt Nam vốn đã èo uột, đi đến chổ hoàn toàn phá sản, người dân Việt Nam lâm vào hoàn cảnh đen tối với nạn thiếu hụt lương thực trầm trọng. Sau cùng thì CSVN đã thoát hiểm với chính sách "đổi mới" để tự cứu đảng. So sánh và đối chiếu thực tế như trên để thấy rằng các áp lực quốc tế hiện nay đối với CSVN, không thể nào so sánh với thập niên 80 mà CSVN đã gánh chịu. Vậy thì, yếu tố áp lực quốc tế cũng đã không mang lại kết quả mong muốn như đã được chứng minh như trên.

Sau cùng, nói về sự "xuất hiện công khai" của các cá nhân, tổ chức, đảng phái, được gọi là "phong trào dân chủ quốc nội." Điểm khôi hài đáng chú ý ở đây là nhóm chữ "xuất hiện công khai" đã xuất hiện tức là đã công khai rồi, một khi đang còn hoạt động trong vòng bí mật thì làm sao được gọi là xuất hiện để mà công khai! Ở ngay điểm khởi đầu mà đã có sự lẫn lộn ngớ ngẫn như trên, thì làm sao quần chúng có thể tin tuởng được vào khả năng điều hướng của các tổ chức, đảng phái này. Thế mà lại có những đảng phái chính trị thời cơ ở hải ngoại lại ra sức cổ võ cho việc "xuất hiện công khai" với hy vọng sẽ tạo điều kiện tiếp cận, tạo thế kết hợp liên minh trong ngoài, cho dù chưa một lần biết rõ thực chất cũng như các sinh hoạt của các " phong trào dân chủ quốc nội " ra sao! Mới đây, với việc ra đời của đảng Thăng Tiến Việt Nam (TTVN) cùng với một bản cương lĩnh "tạm thời" và việc kết nạp đảng viên một cách ô hợp, không qua quá trình thử thách, trắc nghiệm, tìm hiểu tiểu sử bản thân. Nhưng quan trọng hơn cả, không biết ai là thành phần lãnh đạo của đảng TTVN, ngoại trừ một vài thành viên tự xưng là thành viên sáng lập (?) Có lẽ vì vội vã xuất hiện công khai cho kịp với thời gian để hiện diện trong bối cảnh Việt Nam chuẩn bị đón tiếp các nguyên thủ thế giới qua cuộc hợp thượng đỉnh APEC tại Hà Nội sắp tới đây, các người chủ trương đảng TTVN đã quên rằng, họ đang đấu tranh với một chính quyền độc tài với khả năng dùng bạo lực để trấn áp, kể cả thủ tiêu đối thủ chính trị, chứ không phải là tranh đấu nghị trường trong một quốc gia với nền chính trị ổn định. Nhận thức yếu kém về chính trị của đảng TTVN đã quá rõ ràng, không mong gì làm cho đảng CSVN suy yếu đi chút nào. Ngược lại, đảng CSVN sẽ cho người tham gia và lũng đoạn đảng TTVN nếu xét thấy cần thiết theo phương thức đa số, qua việc tuyển mộ đảng viên một cách ô hợp không qua giai đoạn chuẩn bị.

Qua sự xuất hiện của Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ (THTNDC) và đảng TTVN mới đây, các đảng phái chính trị thời cơ sinh hoạt ở hải ngoại vốn đã bế tắc phương thức đấu tranh (nhận xét của bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi) nay vội vã xoay chiều ôm chầm lấy, công kênh THTNDC và đảng TTVN như là một đầu cầu gạch nối để tiến về quốc nội, chấp nhận đầu hàng CSVN qua ngõ đại biểu quốc hội, chấp nhận ngồi nhìn CSVN thoát xác với đầy đủ các quyền hành pháp trong tay trong một chính quyền được quốc tế công nhận là "đa nguyên đa đảng." Quả thật, nếu điều này xảy ra thì cái gọi là "phong trào dân chủ" đáng lo hơn đáng mừng.

posted by Lien Mang Viet San @ 10/06/2006 04:06:00 PM  

<< Trở Lại Trang Đầu

 

Du Sinh Việt Nam Nối Vòng Tay Lớn

<< Trở Lại Trang Đầu

ĐINH LÂM THANH

Lời Toàn Soạn LMVS: 02/07 đại diện Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ, Nguyễn Tiến Trung và Hoàng Lan đã đáp máy bay sang Mỹ để bắt đầu cuộc vận động chương trình Marathon Nối Vòng Tay Lớn, đồng thời là vì theo lời mời của một số các hội đoàn thanh niên học sinh sinh viên Việt Nam tại Mỹ mong muốn trao đổi trực tiếp với các bạn du học sinh từ trong nước.
Tuy nhiên - Tiến Trung và Hoàng Lan đã nói dối với các phong trào dân chủ hải ngoại cũng như đã Mục Hạ Vô Nhân khinh thường kiến thức cha chú cũng như tuổi trẻ Hải Ngoại trên trang báo điện tử, trên giấy trắng mực đen... Không có thanh niên sinh viên Việt Nam nào ở Mỹ mời Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ qua đây trừ những thế lực chính trị mờ ám.


Trong thời gian gần đây, cộng đồng người Việt đặc biệt chú ý theo dõi cuộc vận động dân chủ từ Âu sang Mỹ của mấy anh chị em du sinh Việt Nam qua chiến dịch ‘nối vòng tay lớn’ với mục đích kêu gọi giới trẻ hải ngoại nhập cuộc. Vài chính trị gia đón gió cũng như một số đoàn thể, đảng phái quen thuộc đã nhanh chóng ủng hộ, vận động và tạo điều kiện cho nhóm nầy xuất hiện nhiều lần trên các cơ quan truyền thông, truyền hình cũng như tổ chức lễ rước đuốc tại San José và đi xe đạp nối vòng tay lớn ở Bruxelles.... Ngược lại đa số người Việt vẫn âm thầm quan sát hoạt cảnh của đôi bạn trẻ mà đảng Cộng sản Việt Nam đã huấn luyện và gởi ra ngoài hoạt động dưới sự chỉ đạo của các cơ quan ngoại vi Hà Nội. Đối với những người hằng quan tâm đến tự do dân chủ thực sự cho Việt Nam, không nhiều thì ít, chắc chắn phải đắn đo trước đường lối quan điểm lập trường và chương trình hành động của nhóm nầy khi chúng và thành phần đón gió vận động kêu gọi hải ngoại tham gia phong trào. Lý do chính của sự thờ ơ của cộng đồng người Việt, chúng chẳng những không muốn thay đổi chế độ độc tài mà vẫn cổ võ ủng hộ đảng Cộng sản Việt Nam đồng thời cầu xin Hà Nội nhẹ tay trong việc cai trị sắt máu, xem như một ân huệ của nhà cầm quyền để thể hiện một vài khía cạnh dân chủ trước tình thế mới.

Trước sự bừng dậy của tuổi trẻ, chúng ta đều hân hoan ủng hộ thanh niên Việt Nam khi thành phần nầy đã nhận thức được sai lầm của chế độ Cộng sản và mạnh dạn dấn thân vào công cuộc đấu tranh đòi các quyền tự do căn bản của con người. Nhất là giới trẻ được sinh ra và trưởng thành dưới chế độ Cộng sản mà đa số là con cháu của thành phần cai trị, sống trong một môi trường bưng bít, chất xám hoàn toàn bị nhồi sọ bởi bộ máy tuyên truyên nhà nước. Đầu óc đa số giới trẻ nông thôn ngày nay bị đóng khung trong những gì mà thuyết Mác-Lê, đường lối Cộng sản cũng như cái bánh vẽ ‘ưu việt’ và ‘đỉnh cao trí tuệ loài người’ của chế độ. Kết quả của xảo quyệt truyên truyền, đầu óc thành phần trẻ ngày hôm nay tại Việt Nam bị nhuộm đỏ trong lạc hậu và căm thù. Đối với thành phần nầy chủ nghĩa tư bản và xã hội tây phương là một thế giới hủ lậu, bất công, bóc lột, giả tạo và không tình người…Nhưng may thay, nhờ tiến bộ khoa học kỹ thuật, Hà Nội không thể giữ mãi lối tuyên truyền một chiều bưng bít sự thật như trước đây, một số thanh niên tỉnh thành đã thức tỉnh mở rộng tầm nhìn ra ngoài với những xót xa suy tư cho thân phận của quê hương cũng như con người dưới chế độ Cộng sản. Gần đây, để cứu lấy chế độ lỗi thời đi ngược với trào lưu tiến hóa nhân loại, Hà Nội bắt buộc phải hé cửa với thế giới tự do, nhờ đó tuổi trẻ Việt Nam có cơ hội sáng mắt trước những sự thật mà cha ông họ từng lừa gạt cả dân tộc hơn sáu chục năm qua.

Nằm trong chương trình trao đổi văn hóa, con cái cán bộ đảng viên được ưu tiên ra du học nước ngoài. Thành phần trẻ có cơ hội tiếp xúc với đồng hương hải ngoại, được sống trong môi trường hoàn toàn tự do, dù chỉ một thời gian ngắn nhưng cũng đủ để cho lớp con cái cán bộ đảng viên nhận thức được những sai lầm trọng đại của cha ông. Lương tâm và trí óc lớp trẻ ngày nay đã nhận thức được những tên Cộng sản Hà Nội chính là tội đồ nhân loại, đã dùng nhà tù súng đạn giết hại đồng bào ruột thịt Miền Nam, cướp bóc tham ô, bán người bán đất làm giàu trên mồ hôi nước mắt và máu của nhân dân Việt đồng thời đưa Đất Nước đi ngược trào lưu tiến hóa.

Phải nhớ một điều rằng, trong số du sinh nước ngoài, đại đa số là thành phần con cưng của đảng, được huấn luyện trong ân sủng để tiếp tục duy trì chế độ Cộng sản sau nầy. Nhưng may mắn cho đất nước, đầu óc con tim thanh niên của một số con cháu cán bộ đảng viên ngày nay đã biết thức tỉnh, biết nhận định những sai lầm thế hệ trước và bắt đầu dấn thân vào con đường tranh đấu, làm đầu tàu cho một cuộc cách mạng chống lại với chính cha ông của họ : Đó chính là lương tâm giới trẻ trong nước đã vùng dậy, chứng minh qua các truyền đơn chống đối của sinh viên xuất hiện trong các trường đại học từ Nam chí Bắc.

Những cố gắng của thế hệ thứ ba trong sự nghiệp đấu tranh cho dân chủ từ trong nước ra đến hải ngoại chỉ hạn chế trong vai trò kế hoạch, cổ võ, hướng dẫn, yểm trợ cho một cuộc cách mạng nhung hầu lật đổ chế độ Cộng sản hiện tại và ủng hộ lớp trẻ xây dựng một thể chế mới, trong đó các quyền căn bản con người, từ tinh thần, tư tưởng đến vật chất cũng như cuộc sống thường nhật của dân chúng phải được tôn trọng. Thật vậy, giới trẻ là động lực chính để thực hiện một cuộc cách mạng, nhất là những ai đã được sinh ra và trưởng thành dưới chế độ sắt máu không tình người. Sáu mươi năm qua đã quá đủ chứng minh rằng Cộng sản Hà Nội hoàn toàn không mang lại gì cho tổ quốc quê hương thân yêu cũng như no cơm ấm áo cho tám chục triệu người nói chung, mà đã làm băng hoại tiềm lực quốc gia và dẫn đến bần cùng đói rách cho dân chúng Miền Nam, nói riêng, sau hơn ba mươi năm chấm dứt chiến tranh! Chính các bạn trẻ trong nước đã hiểu rõ vấn đề nầy hơn tất cả thanh thiếu niên sinh sống và trưởng thành ở hải ngoại. Hôm nay các bạn ra ngoài để giải bày tâm huyết, thuyết phục tất cả nối vòng tay tạo sức mạnh để chống lại chế độ Cộng sản là một điều thật đáng kính phục, phải tích cực ủng hộ và cổ võ…

Nhưng tiếc thay, trường hợp hai bạn trẻ Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan với lá bài Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ chính là kế hoạch do Hà Nội dàn dựng trong chương trình bịp bợm cộng đồng người Việt tự do, chúng ta cần phải nghiên cứu để tránh rơi vào cạn bẫy Cộng sản.

Trước hết nhìn vào chủ trương, đường lối và chương trình hành động của các du sinh đang phổ biến rầm rộ duới sự điều động của một thế lực trong bóng tối lại được những nhà chính trị cò mồi, các hội đoàn, đảng phái đón gió tận tình ủng hộ thì bất cứ những ai đã theo dõi diễn tiến nầy cũng phải đặt nhiều câu hỏi nghi ngờ. Chúng tôi đã theo sát hành động một số du sinh Việt Nam, trong nầy có Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan, từ ngày họ đặt chân đến Pháp theo chương trình trao đổi văn hoá cho đến lúc được lệnh xuống đường ra mặt kêu gọi tất cả ‘nối vòng tay lớn’. Những gì chúng tôi thu thập được có thể khẳng định bộ mặt thật của thành phần nầy.

Hà Nội đã đưa ba nhân vật thuộc ba thế hệ khác nhau để chiêu dụ cộng đồng người Việt hải ngoại. Hai du sinh là lá bài thứ ba, họ xử dụng thành phần trẻ qua hai con rối Nguyễn tiến Trung và Nguyễn hoàng Lan:

1. Trước đây mấy năm, cụ Hoàng Minh Chính, một lãnh tụ trụ cột của đảng Cộng sản Việt Nam được đảng xử dụng thành lập Đảng Dân Chủ Việt Nam, hoạt động dưới sự lãnh đạo của Hà Nội, làm bình phong cho đảng Cộng sản thẳng tay đàn áp cai trị sắt máu suốt gần năm mươi năm. Mới đây khi cụ Hoàng Minh Chính ra mặt chống đối, rút ra khỏi đảng Cộng sản và phối hợp với các nhà yêu nước thành lập Liên Minh Dân Chủ chống lại Cộng sản thì Đảng Dân Chủ của cụ Chính phải ngưng hoạt động, không được Hà Nội xem là cần thiết để đánh bóng chế độ. Nhưng Hà Nội lại âm thầm dùng cụ Hoàng Minh Chính ra nước ngoài kêu gọi một thế chính trị mới để duy trì chế độ trong chiều hướng hòa giải hòa hợp gọi là thế ‘Kiềng Ba Chân’ trong đó gồm có CSVN là một, trí thức trong nước là hai và trí thức hải ngoại là ba. Tuy cả ba nhưng là một vì trước sau gì cũng nằm dưới sự lãnh đạo của Cộng sản. Thế ‘Kiềng Ba Chân’ được Hà Nội nghiên cứu từ năm 1995, mười năm sau giao sứ mạng cho cụ Chính đưa qua Mỹ với lý do đi chữa bệnh và được một tổ chức người Việt hải ngoại yểm trợ tài chánh. Bước lên máy bay bằng xe lăn nhưng vừa đến phi trường Mỹ, cụ đã quăng ngay chiếc xe đi đứng vững vàng chẳng chút gì bệnh tật. Cộng sản đâu ngu ngốc nghe lời khai bệnh của cụ để cấp visa cho ra ngoài làm những điều không lợi cho Hà Nội. Đến Mỹ cụ liền hội kín với một số ít chính trị gia tại Nam Cali thảo ra những kế hoạch mang tên ‘Tiểu Diên Hồng’. Cụ Chính và vài tay trí thức xu thời và chính trị đón gió thảo luận việc hợp tác với Cộng sản, làm rùm beng một thời gian rồi chìm xuồng vì đa số đều thấy rõ ràng âm mưu của Cộng sản trong lá bài của cụ Hoàng Minh Chính. Lá bai thứ nhất: Vẫn ủng hộ và duy trì đảng Cộng sản Hà Nội là thành phần nòng cốt trong thế ‘kiềng ba chân’.

2. Mới đây, Cộng sản Việt Nam đưa ra kế hoạch thứ hai khi dùng ông Nguyễn Cao Kỳ nhân lúc ông trở về Việt Nam quỳ gối trước Cộng sản để xin đầu tư cho vợ con và làm tôi mọi (xin là đại sứ lưu động cho Cộng sản). Hà Nội không bỏ qua dịp hiếm có, chúng đánh bóng ông già ham danh thành một nhân vật quan trọng đại diện Miền Nam và Cộng Đồng người Việt hải ngoại, đồng thời cho phép học tập các bài bản trong khách sạn năm sao với đầy đủ tiền bạc xe cộ, công an bảo vệ cũng như đĩ điếm trong thời gian hai năm. Sau đó cho lệnh trở về Mỹ chiêu dụ Cộng đồng người Việt hải ngoại bằng lá bài thứ hai, thế ‘Hai Cẳng’. Hai cẳng có nghĩa là một thể chế chính trị lưỡng đảng, trong đó đảng Cộng sản là một và đảng đối lập. Ông Kỳ kêu gọi chính trị gia hải ngoại hãy tập hợp sau lưng để ông ta giới thiệu với chế độ Hà Nội. Mặc dù nhiều lần lên tiếng thanh minh lý do sức khỏe nhưng ông Kỳ không che giấu được tham vọng trở thành lãnh tụ của đảng thứ hai, xem như đối lập với Cộng sản. Đối với ông Kỳ, không một ai tin vào những lời nói bốc đồng, vô ý thức nếu không nói là vô học của anh cao bồi mất nết. Lá bài của ông bị cộng đồng liệng ngay vào sọt rác. Tuy vậy sau đó ông vẫn mò về Việt Nam họp báo tuyên bố đủ chuyện trên trời dưới đất. Lá bài thứ hai: Lợi dụng Nguyễn cao Kỳ quy tụ thành phần ham tiền háo danh hải ngoại để đắp bê tông cốt sắt cho đảng Cộng sản Hà Nội!

3. Sau hai lần thất bại, bây giờ Cộng sản Hà Nội dàn dựng thêm lá bài thứ ba quan trọng hơn: Xử dụng chính con em của chúng làm mồi giăng bẫy cộng đồng người Việt hải ngoại. Dụng ý của Hà Nội đánh vào tâm lý. Chúng huấn luyện ngay thành phần con cháu của cán bộ đảng viên rồi cài vào chương trình du sinh, hoạt động dưới chiêu bài chống đối chế độ Cộng sản với hình thức thật hấp dẫn: Chính con cái cán bộ đảng viên Cộng sản bây giờ ra mặt chống đối cha ông họ! Mới nghe thoáng qua chúng ta ai cũng vội mừng vì nghĩ rằng vận mệnh đất nước đã đến lúc phải đổi thay và đây chính là cơ hội thuận tiện phải nắm lấy tức thời đồng thời ủng hộ bằng tất cả phương tiện để sớm kết thúc chế độ Cộng sản Hà Nội. Nhưng sự thật chuyện xảy ra không đúng như vậy. Hai anh chị Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan, qua nhận xét của chúng tôi, chỉ là những du sinh xếp vào loại sinh viên bình thường, không xuất sắc, không khả năng nhưng làm thế nào để đưa ra những bài bản đã được nghiên cứu tỉ mỉ về kế hoạch, chương trình hành động và tạo được một biến cố lớn nếu không có một thế lực trong bóng tối đỡ đầu? Người ta ghi nhận đôi thanh niên nầy có lần mập mờ khẳng định rằng họ đại diện cho Phong Trào Dân Chủ hiện nay tại Việt Nam để ra ngoài kêu gọi thanh niên hải ngoại siết chặt hàng ngũ đồng thời yểm trợ Đảng Dân Chủ mà cụ Hoàng Minh Chính đang cố gắng vận động hoạt động trở lại. Lá bài thứ ba: Dùng tuổi trẻ thuộc thành phần nòng cốt của chế độ để bịp thế giới qua âm mưu ‘nối vòng tay lớn’.

Người Việt hải ngoại chưa nghe Phong Trào Liên Minh Dân Chủ Việt nam xác nhận vai trò của hai bạn trẻ khi họ mượn danh. Đối với trường hợp Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan đại diện Đảng Dân Chủ mà cụ Hoàng Minh Chính đang vận động hồi sinh, thì đây cũng là một kế hoạch dân chủ ‘cuội’ lẩn quẩn trong vòng kẽm gai của Cộng sản Việt Nam không hơn không kém

Đến đây xin mở một dấu ngoặc để làm sáng tỏ vấn đề, người Việt Tự Do hân hoan chào đón tất cả đảng viên cán bộ, dù thuộc bất cứ đẳng cấp tổ chức nào, nhưng một khi đã từ bỏ đảng Cộng sản trở về hợp tác với chúng tôi thì hãy tiếp tay tranh đấu cho chính nghĩa, cho nhân quyền, đòi hỏi tự do và no cơm ấm áo cho người dân. Bất cứ ai một khi trở về với dân chủ tự do cùng chen vai sát cánh với chúng tôi mà vẫn vô tình hay cố ý quay lại phục vụ cho chế độ Cộng sản thì tuyệt đối không thể chấp nhận.

Trịnh Công Sơn "Nối Vòng Tay Lớn"

Một sự việc cần lưu ý, khi đưa ra lời kêu gọi ‘Nối Vòng Tay Lớn’, Hà Nội đã vấp phải một sai lầm trầm trọng. Chúng nghĩ rằng trước năm 1975 Trịnh Công Sơn đã đưa vòng tay lớn đi từ Cà Mau ra Bến Hải để thu phục lớp trẻ, kêu gọi miền Nam đứng lên lật đổ chế độ Việt Nam Cộng Hòa thì ngày nay Hà Nội cũng cho là thượng sách, mượn tay hai thanh niên đưa chiêu bài này để kích động lòng yêu nước của thành phần trẻ hải ngoại. Chiến dịch nối vòng tay nầy không thu phục được lòng người vì ngay tên gọi đã làm cho một số người nổi giận. Cộng đồng người Việt hải ngoại tự do chỉ yêu thiên tài âm nhạc trong con người Trịnh Công Sơn chứ tên Trịnh Công Sơn nằm vùng, ăn cơm Quốc gia thờ ma Cộng sản, nối giáo cho giặc, đâm sau lưng chiến sĩ thì sự khinh bỉ vẫn còn đó. Mượn danh từ ‘Nối Vòng Tay Lớn’ của Trịnh Công Sơn để thực hiện mưu đồ đen tối, Hà Nội đã ngây ngô khi xử dụng lầm chiến thuật ‘gậy ông đập lưng ông’.

Trở lại vấn đề, chúng tôi trình bày ra đây đường lối và chương trình hành động của hai du sinh qua những gì họ đã ghi rõ trên website của tổ chức nầy :

1. Phối hợp giới trẻ trong và ngoài nước, đoàn kết thành một lực lượng để thúc đẩy đảng Cộng sản làm cho đúng.

2. Thúc đẩy chống tham nhũng và nhắc nhở để có tự do báo chí.

3. Vận động cho Việt Nam thực hiện bầu cử tự do và công bằng.

4. Vận động chữ ký để đệ trình nhà cầm quyền Việt Nam cũng như Quốc hội Mỹ


Qua các điểm trên, người ta thấy rõ, ‘nối vòng tay lớn’ kêu gọi dân chủ cũng không ngoài mục đích củng cố bảo vệ đảng Cộng Sản. Hà Nội vẫn độc quyền, độc đảng, ngự trị trên đất nước Việt Nam với quyền lực tối thượng, không một đảng phái đối lập nào được chấp thuận. Chủ trương của nhóm du sinh và bè cánh sau lưng là nhắc nhở, đề nghị và van xin đảng Cộng sản Hà Nội nới tay ban phát cho dân tộc Việt Nam một ít quyền tự do dân chủ!!!

Nhóm du sinh nầy còn đề nghị xin chữ ký để dâng cho Hà Nội thì thật không thể tưởng tượng. Hai du sinh đầu óc mặt mũi còn hôi sữa và đám người đón gió sau lưng nghĩ gì khi tự hạ mình xem như một đám ăn mày nhược tiểu đi van xin cầu cạnh Cộng Sản. Cầu cạnh với Cộng sản là giấc mơ của Hà Nội khi chúng đưa ra chương trình nầy mục đích tiến tới việc tôn vinh Hà Nội và thực hiện mưu đồ hoà giải hòa hợp dân tộc. Đây là thái độ thiếu thông minh khi chúng đánh giá cộng đồng người Việt hải ngoại quá thấp.

Xin chữ ký làm kiến nghi để dâng lên quốc hội Mỹ thì xem ra nhóm nầy muốn được Mỹ nhúng tay vào việc bảo vệ đảng Cộng sản và nhà cầm quyền Hà Nội hiện tại. Chúng ta đều biết, lãnh tụ khối tự do đã hy sinh tiền bạc và xương máu để bảo vệ Tự Do Nhân Quyền trên khắp năm vùng lục địa, nhưng quyền lợi của nước Mỹ chung cuộc vẫn đứng trên tất cả, nếu họ có nhúng tay vào một quốc gia nào thì chung quy cũng vì quyền lợi. Một kinh nghiệm đau đớn cho Việt Nam Cộng Hòa khi họ nhắm mắt bán đứng Miền Nam cho Cộng sản. Không hiểu những người Việt hải ngoại sau lưng hai thanh niên nầy nghĩ thế nào khi họ kêu gọi tập hợp dân chủ để van xin Cộng sản nới tay cai trị đồng thời mong muốn Mỹ ủng hộ đám trẻ du sinh như một thỏa thuận ngầm bảo vệ chế độ Cộng sản hiện tại. Qua những hình ảnh và tin tức đăng trên website của TPTNDC, những hàng chữ lớn cho biết hai bạn trẻ đã được Tổng thống Bush và Phu nhân đã tiếp kiến đồng thời trưng bày những bức hình chụp chung với vài nhân vật chính trị quan trọng (nhưng không thấy tấm ảnh nào liên quan với Tổng thống Bush và Phu Nhân). Bằng cách nào hai bạn trẻ lọt vào được trại nghỉ mát của tổng thống Mỹ ở Texas và thế lực nào đã tạo cơ hội cho hai thanh niên nầy để được chính Tổng thống Mỹ có những điều hứa hẹn. Nếu đúng là sự thật thì phải buồn cho thân phận của tám chục trệu dân Việt Nam. Cộng sản Việt Nam thì có kế hoạch âm mưu của chúng trong mưu đồ đen tối. Chính quyền Mỹ dĩ nhiên biết âm mưu Hà Nội nhưng có lẽ quyền lợi về quân sự và kinh tế, Mỹ sẽ gật đầu chấp nhận sự tồn tại của chế độ Cộng sản mặc dù tổng thống Bush đã lớn tiếng đòi hỏi tự do nhân quyền xem như điều kiện tiên quyết. Với bản chất mưu mô xảo quyệt và tráo trở, trước sau gì dân tộc Việt Nam vẫn lẩn quẩn trong vòng kềm kẹp của Cộng sản. Lịch sử đã chứng minh biết bao hiệp ước quốc tế Cộng sản Việt Nam ký để thi hành thủ đoạn, trước sau gì cũng ù lì vi phạm trắng trợn rồi chẳng có ai làm gì. Thủ đoạn ấu trĩ nầy ai cũng biết nhưng một vài cá nhân đoàn thể chính trị khi mà đối với họ chính nghĩa quốc gia, tự do, nhân quyền no cơm ấm áo của dân tộc Việt không bằng đồng tiền đen tối và lời hứa suông của Cộng sản. Chính quyền Mỹ dĩ nhiên họ có cao kiến và dư sức bóp mũi đám Cộng sản Việt Nam bằng nhiều phương tiện nhưng thật không hiểu khi chính quyền Tổng thống Bush vẫn có ý định nuôi thêm Cộng sản Hà Nội một thời gian nữa. Nhưng dù sao,cuộc chiến đấu chính nghĩa của người Việt tư do lại gặp khó khăn khi những chính trị gia xôi thịt, những đảng phái đón gió trở cờ bu theo Hà Nội kiếm chút hư danh ! Chỉ tội nghiệp cho dân lành chất phác, nghèo nàn đói rách, cô đơn thất thế, thứ dân thuộc chế độ cũ trong nước vẫn tiếp cúi đầu chấp nhận búa rìu của đảng Cộng sản.

Trở lại vấn đề, thế lực nào nằm sau lưng hai người bạn trẻ? Quốc gia nào, hội đoàn, đảng nào đã cung cấp tiền bạc, tổ chức chu đáo nơi ăn chốn và tổ chức rầm rộ các chương trình ra mắt truyền thông, báo chí? Trả lời những câu hỏi nầy thì sự việc sẽ được rõ ràng. Chúng ta thử nhận diện :

1. Đám du sinh Việt Nam: Chúng ta biết rằng bất cứ sinh viên nào dù là con cán bộ đảng viên nhà nước ra ngoài kêu gọi chống lại chế độ, chắc chắn không bao giờ được Hà Nội chấp thuận xuất cảnh. Trong trường hợp ra nước ngoài trở cờ quay lại chống đối nhà nước thì chắc không sống được với các ban hành động (một loại đặc công, ám sát…) của các tòa đại sứ. Như vậy, Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan là những con cờ nằm trong kế hoạch đã được nhà nước ưu ái huấn luyện, chu cấp tiền bạn phương tiện và cài vào chương trình du học trao đổi văn hoá. Đến Pháp, núp bóng trong các trường đại học và sau thời gian huấn luyện, thông suốt vai trò đường lối làm việc, hai người được tung ra với một chiêu bài mới. Khả năng của hai thanh niên này không đủ để thảo một chương trình rộng lớn, quy củ ăn khớp đâu vào đó, mà kế hoạch này đã được nghiên cứu kỹ càng bởi một thế lực sau lưng. Hai du sinh này thuộc thành phấn nào? Nếu không ‘con ông cháu cha’ của các đảng viên trung ương thì cũng nằm trong thành phần tỷ phú đỏ, nghĩa là những người đã bám vào gấu quần của Cộng sản để vinh thân phì gia. Du học với mục đích tạo cơ hội chuyển gia tài ra nước ngoài, gầy dựng cơ sở vật chất tại các xứ tự do chuẩn bị một cuộc trốn chạy cho mai sau, hoặc nếu không, thì được nhà nước đào tạo để thi hành một nhiệm vụ nào đó. Những thành phần nầy qua đến Pháp sống đế vương, tiêu tiền theo tiêu chuẩn tỷ phú. Đối với thành phần ‘con ông cháu cha’ đâu cần học hành làm gì, ghế tổng bộ trưởng đã dành sẵn đợi ngày quay về nối nghiệp cha ông! Khi hay tin Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan tung ra phong trào Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ , chúng tôi đã chú tâm theo dõi tìm hiểu hai anh chị nầy.

Ở Pháp muốn biết một du sinh Việt Nam tại đây không gì khó, ra đường lúc nầy, nhất là trong khu Paris 13 là đất dụng võ của đám du sinh, cứ mười thanh thiếu nữ người Việt thì ít nhất cũng có vài du sinh Việt Nam. Ngoài thành phần con cái cán bộ đảng viên đội lốt du sinh, số còn lại vừa học vừa làm việc, hoặc có anh chị qua đây mục đích lao động kiếm tiền dưới danh nghĩa sinh viên, ghi tên có lệ nhưng đi làm sáu bảy ngày trong tuần. Người ta thường gặp nhiều nhất trong các việc chạy bàn phụ bếp trong các sinh hoạt ăn uống, thu ngân hay phụ bán hàng ở cơ sở thương mãi nhỏ. Du sinh đi làm bên này có thể với ba lý do, kiếm thêm tiền túi để theo học tại các trường đại học hoặc chuyên nghiệp, giả danh sinh viên mua visa xuất ngoại làm việc ở nước ngoài vài ba năm và có thể là những tay tình báo trẻ được huấn luyện để len lỏi vào cộng đồng người Việt theo chỉ thị cấp trên. Nhóm thanh niên nầy rất bặt thiệp, thích làm quen tiếp chuyện với những người đã ở lâu tại đây. Do đó không khó khi thăm hỏi trò chuyện. Một khi đã vào đề thân mật, các anh chị nầy phần đông đều áp dụng bài học tuyên truyền một cách nhẹ nhàng theo sách vở, theo thói quen hoặc theo các điều khoản cam kết trước được phép ra đi. Với vài câu hỏi khéo léo, tỏ vẻ thông cảm và thân thiện, người đối thoại sẽ tìm được những sơ hở trong câu chuyện của các bạn trẻ. Hỏi về hai anh chị Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan, thì đa số ngạc nhiên về hành động của hai người nầy và họ cũng không hay biết gì nhiều về phong trào Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ. Ngoài ra chúng tôi cũng liên lạc với nhiều anh chị em sinh viên tại Việt Nam, họ cũng trả lời tương tự như những người bên nầy. Điều nầy chứng tỏ Phong Trào Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ do cơ quan ngoại vi Cộng sản nước ngoài chủ động trong bóng tối, bọn nằm vùng phối hợp với vài nhà chính trị đón gió mà chúng ta thường thấy trong những hoạt động có liên quan đến Cộng sản Hà Nội trước đây, rõ ràng nhất là vụ đón tiếp ồn ào, tổ chức hội họp vinh danh những tay trùm Cộng sản đi công tác nước ngoài cũng như tiếp đón cụ Hoàng Minh Chính đi chửa bệnh
.

2. Thành phần đỡ đầu tại hải ngoại: lên tiếng ủng hộ đón tiếp, bao che, tổ chức giới thiệu báo chí truyền thông cũng như vận động quần chúng rước đuốc nối vóng tay lớn… không ai xa lạ, cũng là những bộ mặt quen thuộc trước đây đã ôm hôn bồng bế cán bộ Cộng sản mỗi khi chúng công du nước qua Pháp hay Mỹ. Cũng những bộ mặt đã nhiều lần hô hào hòa giải hoà hợp với Cộng sản, đòi dẹp bỏ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, bỏ tên Tỵ Nạn, bỏ ngày Quốc Hận để mập mờ thay vào đó lá cờ Máu những ngày kỷ niệm của quan thầy Cộng sản của chúng. Thành phần này nhanh tay đón gió khi ngửi thấy một bước ngoặc của Mỹ trong việc mở rộng hiệp thương song phương trực tiếp với Cộng sản Việt Nam. Thành phần này không đáng quan tâm vì một khi vì danh vì lợi…đã ngoảnh mặt chống lại chính nghĩa của cộng đồng thì mai kia họ cũng trở mặt một cách dễ dàng như trở bàn tay khi thấy gió xoay chiều…

3. Thế lực trong bóng tối : Chỉ có hai thế lực đáng nói : Một, Cộng sản Việt Nam. Hai, chính quyền Mỹ. Hoặc là sự kết hợp ngấm ngầm cả Mỹ lẫn Hà Nội.

Điều thứ nhất, Cộng sản chủ mưu đứng sau lưng là điều khẳng định. Cộng sản Việt Nam đã bước qua thời kỳ quá độ, thế giới đã ghê tởm cái chế độ ‘đảng bóc lột người‘ tận xương tủy, dùng súng đạn để sống đế vương trên đau khổ bần cùng đói rách của người dân. Ngày tàn chúng thấy gần kề nhưng lòng tham vô đáy vẫn ngoan cố bám lấy lợi danh. Con đường duy nhất để kéo dài chế độ độc tài, để tiếp tục cướp bóc, chỉ có một cách : bịp bợm quốc tế bằng hòa giải hòa hợp dân tộc, đây là hình thức mà chế độ Cộng sản cần để hợp thức hóa tội lỗi của chúng : Hợp thức hóa việc cướp nước, hợp thức hóa việc cai trị sắt máu, hợp thức hóa việc hàng triệu người đã bị giết hại, hợp thức hóa tội diệt chủng và nhất là hợp thức hóa việc hàng trăm tỷ dollars đang nằm trong các ngân hàng cũng như hợp thức hóa của cải đầy dẫy trên khắp thế giới. Nếu chấp nhận bắt tay ngồi chung với Hà Nội tức là chúng ta chấp nhận uống máu ăn thề bảo vệ đảng Cộng sản tiếp tục con đường áp bức dân lành vô tội tại Việt nam.

Điều thứ hai, chắc chắn không thể xảy ra, vì người Mỹ không lý do gì đơn phương tình nguyện đứng sau lưng phong trào của hai con rối và ngấm ngầm ủng hộ Hà Nội, tiếp sức cho đảng Cộng sản Việt Nam kéo dài tuổi thọ

Điều thứ ba có thể xảy ra, nghĩa là có một giao ước ngấm ngầm giữa Mỹ và Hà Nội vì cả hai bên đều có lợi.

Tóm lại, tập hợp các đoàn thể đảng phái, thành một liên minh dân chủ đánh đổ Cộng sản thì đúng là con đường chính nghĩa phải theo. Nhưng vô tình hay cố ý bao che, chống đỡ đảng Cộng sản để chúng tiếp tục bóc lột mồ hôi xương máu của đồng bào thì nhất định là không !

- Phong Trào Thanh Niên Dân Chủ không phải là tổ chức chống Cộng mà là một tổ chức do Cộng sản dựng lên mục đích kêu gọi thành phần trẻ thuộc khối tự do hợp tác, củng cố chế độ Cộng sản Hà Nội, Như vậy những gì Phong Trào Thanh Niên Dân Chủ đưa ra đi ngược con đường chính nghĩa của chúng ta đã tranh đấu từ trên 31 năm nay.

- Hai con rối của chế độ Cộng Sản được Hà Nội huấn luyện đưa ra ngoại quốc thi hành kế hoạch phá hoại Cộng Đồng thì trên 3 triệu người đã từ bỏ chế độ Cộng sản đi tìm tự do không lý do gì phải nhận bọn trẻ con này làm đại diện cho mình đi nói chuyện với nhân dân Mỹ cũng như thế giới tự do.

- Nếu chính phủ Mỹ ủng hộ nhóm trẻ nầy (theo các thông tin, quảng cáo và hình ảnh trên website của PTTNDC) thì đây là một điều làm buồn lòng tất cả người Việt khao khát tự do trên toàn thể thế giới. Nếu Mỹ đi đêm với Hà Nội, đẻ ra Phong Trào Thanh Niên Dân Chủ, mở đầu kế hoạch duy trì chế độ Cộng sản tức là Mỹ bán đứng Người Việt tự do một lần nữa. Người Việt tự do ghi ơn dân tộc Mỹ đã mở rộng vòng tay đón nhận những người bỏ nước ra đi, đã ưu ái tạo cho những người mất nước những điều kiện thuận tiện để hội nhập và thành công, nhưng vẫn cảm thấy bị phản bội khi vì một quyền lợi nào đó, chính quyền Mỹ lại nhắm mắt bắt tay với Cộng sản.

Chúng tôi mong những người Việt Tự Do đang hoạt động trong các tổ chức hành pháp, lập pháp cũng như tư pháp nghiên cứu và làm những gì cần thiết để kêu gọi chính quyền Mỹ hãy nghĩ đến lý tưởng cao đẹp mà họ đeo đuổi. Chúng tôi cũng khẩn thiết kêu gọi các cá nhân, đoàn thể đảng phái chính trị hãy siết chắt tay nhau kêu gọi lương tâm của những người Mỹ yêu chuộng tự do nhân quyền, hãy nghĩ đến Việt Nam, một đồng minh trước đây đã bị phản bội chỉ vì chút dư luận hẹp hòi của một thiểu số phản chiến chống đối cuộc chiến đấu tự vệ chính đáng của Việt Nam Cộng Hòa.

Đinh Lâm Thanh

Ghi chú: Cuộc vận động chữ ký thanh niên sinh viên và mọi người trong cộng đồng Việt Nam tại Hoa Kỳ đã thất bại hoàn toàn- con số đưa ra độ 2 ngàn chữ ký buổi ban đầu được dẹp bỏ khỏi trang Web. Không có được 200 ngàn chữ ký đại diện cộng đồng, cuộc gặp gở với tổng thống Bush chỉ là "Đóng Tiền" xin diện kiến

posted by Lien Mang Viet San @ 10/06/2006 03:45:00 PM  

<< Trở Lại Trang Đầu

 

Liên Kết

BLOGGER

 

Bạn là người thứ  

Ghé Thăm LMVS